Vào khoảng thời gian chúng tôi ra ở riêng, ở khu tôi sống cũng có một vài gia đình người Việt Nam, họ cũng là những người vừa mới đến định cư Mỹ. Sống trong một không gian mà có người Việt với nhau thì cũng thật là đỡ. Nó làm cho tôi nguôi ngoai được phần nào nỗi nhớ quê hương, thiỉnh thoảng vẫn nghe tiếng người Việt nói chuyện với nhau, làm cho tôi cảm thấy như mình vẫn đang ở nhà, vẫn sống ở Việt Nam.

Đi chợ cũng bắt gặp người Việt nói chuyện với nhau, thấy trong lòng thoải mái hơn. Không như lúc khi tôi vừa đặt chân sang đây, tôi nhớ nhà rất nhiều, và lại càng nhớ hơn khi nghe bài hát “Country road take me home”  (Đường làng ơi, hãy đưa tôi về nhà…” hay bài “Don’t Cry For Me Argentina”  (Argentina ơi, đừng khóc cho tôi…), đó là những giai điệu thật sự như làm lay động tận sâu trong tâm hồn tôi.

Ban đầu thì chỉ có một vài gia đình ngân hàng Chase trong xóm. Lúc đó nhân viên Chase Sài Gòn được chia làm hai nhóm định cư Mỹ. Nhóm có lợi tức cao, gia đình ít con, mướn nhà ở một khu khang trang bên Hoboken, tiểu bang New Jersey, bên kia sông Hudson. Nhóm có lợi tức thấp, gia đình đông con,  mướn nhà ở một khu rẻ tiền hơn ở quận Queens thành phố New York. Gia đình tôi ở khu này, vợ chồng và 4 con ở chen chúc trong căn hộ (apartment)  2 phòng ngủ.

IBID - Tư vấn định cư Mỹ, định cư Canada, định cư châu Âu, định cư Úc

Dần dần ngày càng có thêm nhiều người Việt Nam dọn đến khu tôi ở ngày một đông hơn, vừa rẽ, vừa có sẵn một nhóm Việt Nam, thật sự rất vui. Người Việt tới đông quá, nên tôi thường gọi đây là Xóm Việt Nam. Lúc này chúng tôi sống với nhau rất hòa đồng, giúp đỡ nhau như nhưxng đồng hương sống xa quê, không phân biệt Công Giáo, Phật Giáo, hay địa phương gì cả. Hoàn cảnh lịch sử làm chúng tôi hiểu nhau hơn, thương nhau hơn, đời sống tinh thần của chúng tôi phong phú hơn.

Ngày càng có nhiều ngừoi Việt đến định cư Mỹ

Gia đình của tôi sau này là một nước Việt Nam nho nhỏ. Rể của tôi là người Bắc Hà Nội di cư sang định cư ở Mỹ. Dâu của tôi người Huế, chưa bao giờ biết Sài Gòn. Đặc biệt gia đình bên dâu của tôi gốc người Hoa (người Việt gốc Hoa). Đúng như một người nào đó nói, Mỹ là một “melting pot”, một nơi hóa giải mọi khác biệt màu da, chủng tộc, và địa phương.

Và cũng chính nhờ những tình cảm của cộng động ngừoi Việt với nhau trong một đất nước xa lạ, chúng tôi hỗ trợ nhau về cả tinh thần, cùng nhau quyết tam xây dựng và bắt đầu lại một cuộc sống mới, nên mặc dầu sống dưới đáy xã hội, chúng tôi cũng chịu được. Mọi ngừoi trong xóm ai cũng đều cố gắng làm lụng để còn gửi tiền hay đồ dùng về phụ giúp gia  đình.

Sống gần nhau nên cuối tuần chúng tôi thường hay tổ chức các buổi nấu ăn do chính tay các bà trong xóm cùng nhau làm. Các bà nấu món này món kia, thí nghiệm cách dùng “ingredient” tìm được ở chợ Mỹ, để biến chế nấu nướng các món ăn Việt Nam. Đây là một kỹ năng quí giá, ai học được, hay nói đúng hơn khám phá ra được cách  nấu, truyền thụ và chia sẻ với các bạn trong xóm, nên cuộc đời dễ chịu lắm. Sống ở Mỹ mà chúng tôi được ăn các món mang hương vị quê nhà thì quý lắm.

Các bạn trẻ muốn sang định cư Mỹ hoặc đi học, các bạn có biết ưu điểm và điểm yếu của người Mỹ gốc Việt là gì không? Ưu điểm của chúng ta là cần cù, cố gắng làm việc, tinh thần trách nhiệm, làm việc hết mình, không so đo, cải cọ hay bực bội với sếp hay đồng nghiệp.

Ưu điểm của người Mỹ gốc Việt thế hệ tôi ra đi năm 1975, là chúng tôi đã có sẵn một mớ kiến thức đại học, nên dễ dàng học lại ở Mỹ. Học xong MBA, tôi còn học thêm nhiều “Advanced Certificate” về Tài Chánh (Finance), và Business Economics (kinh tế học áp dụng trong quản trị xí nghiệp) v.v.., nên khả năng chuyên môn được quí trọng ở Phố Wall lúc đó.

Ở Mỹ nếu các bạn tìm được việc làm đúng khả năng, thì vấn đề lương bổng sẽ khá là thoải mái cho các bạn. Làm việc ở Phố Wall vài năm, lần vui nhất là tôi được hãng Consultant (Cố vấn, chuyên viên) nơi tôi làm việc thưởng một chuyến du lịch Âu Châu cho vợ chồng. Lúc đó họ nói là tặng chúng tôi “A trip for two”  (Một chuyến du hành cho 2 người), hay lắm.

Bạn chăm chỉ và siêng năng làm việc thì sẽ được trả công xứng đáng

Bây giờ tôi nghĩ lại, nước Mỹ không phải thiêng đàng, cũng chẳng phải là địa ngục. Ở Mỹ, bạn cần cù, siêng năng làm việc, cống hiến và tận tâm hết mình thì tất nhiên bạn cũng sẽ nhận được phần công xứng đáng dành cho mình. Đặc biệt công của những bạn mà giúp đất nước họ khá hơn thì sẽ hậu hĩnh hơn, như các bạn đã từng nghe có những ngừoi Việt Nam thành công ở Mỹ giừo trở nên giàu có, tiếng tăm và khá là có quyền lực. Tôi chỉ là một người Mỹ trung bình, không quyền lực, không tiếng tăm, không giàu có. Nhưng tôi cũng sống được không khí tự do như mọi người. Đó là điểm son của xã hội Mỹ.

40 năm định cư ở Mỹ có một lần tôi thấy rất hãnh diện mình là người Việt Nam. Lúc đó là tháng Tư mấy năm trước. Đáng lý tháng tư là tháng buồn, nhưng năm đó hơn 50 người Mỹ gốc Việt quyết định đi cruise với nhau, đại náo vùng biển Caribe. Năm đó tàu Oasis Of The Sea vừa khai trương. Các bạn có nghe nói tới tàu này chưa?  Đây là tàu lớn nhất thế giới, đã phá nhiều kỷ lục thế giới về tàu cruise.

Tàu cruise nầy lớn bằng 5 lần Nhà Trắng (White House) ở Washington DC, lớn hơn tháp Eiffel của Pháp, cao bằng nhà lầu 20 tầng. Tàu đã phá vỡ  mọi kỷ lục về tàu cruise hiện nay.

Đêm thứ nhì của chuyến du hành trên tàu cruise này, hơn 30 tà áo dài Việt Nam tha thước lượn vòng quanh khu “Royal Promenade” (Lối đi dạo của Vua Chúa), vui quá.

Du khách hơn 35 quốc gia trên thế giới dừng lại ngắm nhìn trầm trồ áo dài Việt Nam. Một người Mỹ hỏi tôi, mấy bà nầy mặc quần áo nước nào vậy? Tôi hãnh diện trả lời, chúng tôi dân Mỹ, nhưng áo này là áo dài Việt Nam. Ai cũng khen đẹp.

Khu Royal Promenade (Lối đi đạo của Vua) rất đặc biệt. Con đường này có 9 quán ăn, quán rượu và tiệm cà phê.

Khu Royal Promenade này rất đẹp và đặc biệt. Vòm trời bằng kiếng cho phép các bạn nhìn thấy cây cối của Central Park (Công viên Trung Ương). Ánh nắng mặt trời tự nhiên rọi xuống làm chúng tôi tưởng như mình đang đi dạo phố ngoài trời thật sự vậy, chớ không phải ở trong nhà.

Ngoài ra có một quán rượu gọi là rising tide (thủy triều dâng lên), quán này có thể đi từ từ lên tầng lầu trên Công Viên Trung Ương, và từ từ trở xuống, giúp các bạn cảm thấy chơi vơi bay bỗng ngồi nhậu rượu, cảm giác tuyệt vời lạ thường. Trong khu này có trưng bày một chiếc xe hơi thời xưa cũ nhưng mắc tiền, ai cũng đến chụp hình vì khó thấy được một chiếc xe như vậy ngoài đường phố.

Hình ảnh về áo dài truyền thống của VN

Xin chia sẻ với các bạn một vài hình ảnh áo dài Việt Nam tha thước trong khu Royal Promenade lúc vợ chồng tôi đi bát phố ở đây, trước khi đi ăn tối, và đi nghe nhạc khiêu vũ sau bữa ăn.

http://lthdan.wordpress.com/2010/09/14/ao-dai-việt-nam-tren-tau-cruise-lớn-nhất-thế-giới/

 

IBID - Tư vấn định cư Mỹ, định cư Canada, định cư châu Âu, định cư Úc